Giỏ hàng

BÀI DỊCH NGÔI SAO VS LỊCH SỬ

Some people believe that young people know about international pop and movie stars but know a lot less about famous people from the history of their own country. Why is this? How can more interest be created in young people to gain more knowledge about their own famous people from history?

Những năm gần đây đã chứng kiến sự phát triển mạnh mẽ của tầng lớp thanh niên, not only in physical, but also in mental health. Một số người cho rằng youngsters possess a detailed knowledge of international movie or pop stars, while having limited kiến thức về their historical figures. Several reasons attributed to this heated phenomenon will be elaborated in the following essay, before feasible remedies are proposed.

To begin with, I am convinced that sự phát triển của truyền thông (mass media) và sự thiếu đầu tư về văn hóa bản địa (the deficiency in investment in domestic traditions) are two main core foundations leading to this head-aching situation. Thứ nhất, in this fast-changing society nowadays, giới trẻ nói riêng rất dễ bị ảnh hưởng bởi các ngành công nghiệp giải trí từ các nước phát triển như Mỹ, Hàn hay Trung Quốc, cái mà được xem là biểu tượng (iconic figure) và xu hướng (trendy), allowing them to cập nhật với những phong cách sống mới nhất của xã hội (latest lifestyles). This could be observed in the case của thế hệ netizen Châu Á, who bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi làn sóng Hallyu từ Hàn Quốc, họ có xu hướng ăn mặc như các ngôi sao thần tượng, sử dụng các sản phẩm được họ giới thiệu, cách sống của những người thuộc tầng lớp high class của xã hội in order to tưởng tượng mình cũng là một phần trong số họ, resulting in việc bị tẩy não (being brainwashed) in the long run. Thứ hai, sự yếu kém trong việc quản lý của chính phủ cũng là một nhân tố should be taken into account, by which các nhà cầm quyền đã không chú ý đến việc gìn giữ bản sắc văn hóa dân tộc, phong tục, tập quán, (preserve the national cultural identity, customs and practices) giáo dục người trẻ về sự hy sinh (sacrifices) của các bậc cha anh (their ancestors) trong quá khứ. As a result, bọn chúng thấy không có nhu cầu gì (saw no need) cần phải học về những bậc cha anh này, vì họ cảm thấy nó không cần thiết, đơn điệu và tẻ nhạt (unnecessary, monotonous and boring), cái không mang lại bất kì lợi ích nào cho họ.

In order to encourage thế hệ trẻ to pay more attention in những nhân vật lịch sử trong đất nước, I am convinced that không những chính phủ mà mỗi cá nhân cần phải both hold this shared-responsibility. Thứ nhất, by tổ chức nhiều hoạt động ngoại khóa, which có thể bao gồm các chuyến thăm các di tích lịch sử, bảo tàng và phòng trưng bày nghệ thuật, học sinh có thể hứng thú với những người nổi tiếng đã đóng góp cho di sản văn học và nghệ thuật của đất nước mình. Evidence reveals that khi tận mắt chứng kiến những chiến công hiển hách và những câu chuyện của các anh hùng, bọn chúng sẽ cảm thấy hào hứng hơn về những nhân vật lịch sử này; henceforth, nuôi dưỡng tình thương yêu con người (humanity), lòng yêu nước (patriotism) could be hình thành một cách thành công. Thứ hai, cha mẹ đóng một vai trò rất ảnh hưởng trong việc hình thành các giá trị tinh thần của con cái họ since bọn họ có closest- connection với chúng, vì thế, dạy dỗ bọn chúng những kiến thức sufficient ngay từ lúc còn nhỏ có thể be beneficial in this mission. Chẳng hạn, bằng cách kể những câu chuyện bed time stories, họ có thể trigger trí tưởng tượng của con cái về những người nổi tiếng trong lịch sử của đất nước họ, những bài học đạo đức (moral values) và các bài học cuộc sống.

Tóm lại, truyền thông ngoại quốc và sự thiếu quan tâm của chính phủ là các nguyên nhân chính leading to this controversial issue. Only with the constant efforts from not only the government but also individuals could young people raise their awareness về tầm quan trọng của những nhân vật lịch sử.

Danh mục tin tức